Content

0 nhận xét

Cả Giận Mất Khôn

BÀI HỌC VỀ SỰ NÓNG GIẬN
Một hôm, một vị samurai đến thu nợ của người đánh cá.
Người đánh cá nói: “Tôi xin lỗi, nhưng năm vừa qua thật tệ, tôi không có đồng nào để trả ngài.”

Vị samurai nổi nóng, rút kiếm ra định giết người đánh cá ngay lập tức.

Rất nhanh trí, người đánh cá nói: “Tôi cũng đã học võ và sư phụ tôi khuyên không nên đánh nhau khi đang tức giận.”

Vị samurai nhìn người đánh cá một lúc, sau đó từ từ hạ kiếm xuống.

“Sư phụ của ngươi rất khôn ngoan. Sư phụ của ta cũng dạy như vậy. Ðôi khi ta không kiểm soát được nỗi giận dữ của mình. Ta sẽ cho ngươi thêm một năm để trả nợ và lúc đo chỉ thiếu một xu thôi chắc chắn ta sẽ giết ngươi.”

Vị samurai trở về nhà khi đã khá muộn.

Ông nhẹ nhàng đi vào nhà vì không muốn đánh thức vợ, nhưng ông ta rất bất ngờ khi thấy vợ mình và một kẻ lạ mặt mặc quần áo samurai đang ngủ trên giường.

Nổi điên lên vì ghen và giận dữ, ông nâng kiếm định giết cả hai, nhưng đột nhiên lời của người đánh cá văng vẳng bên tai: “Ðừng hành động khi đang giận dữ.”

Vị samurai ngừng lại, thở sâu, sau đó cố tình gây ra tiếng động lớn.

Vợ ông thức dậy ngay lập tức, kẻ lạ mặt cũng vậy, hoá ra đó chính là mẹ ông.

Ông gào lên: “Chuyện này là sao vậy. Suýt nữa con đã giết cả hai người rồi!”

Vợ ông giải thích: “Vì sợ kẻ trộm lẻn vào nhà nên thiếp đã cho mẹ mặc quần áo của chàng để doạ chúng.”

Một năm sau, người đánh cá gặp lại vị samurai.

“Năm vừa qua thật tuyệt vời, tôi đến để trả nợ cho ngài đây, có cả tiền lãi nữa”, người đánh cá phấn khởi nói.

“Hãy cầm lấy tiền của ngươi đi.” Vị samurai trả lời, “Ngươi đã trả nợ rồi.”

"Thấy thế, hai môn đệ Người là ông Gia-cô-bê và ông Gio-an nói rằng : "Thưa Thầy, Thầy có muốn chúng con khiến lửa từ trời xuống thiêu huỷ chúng nó không?" (Lc 9,54)

Anh chị em thân mến, qua câu truyện bài học về sự nóng giận mà tôi gửi đến cho mọi người, hành động và lời nói khôn khéo của anh chàng đánh cá thật khiến tôi nể phục. Tuy chỉ là một tên đánh cá ít học, nhưng anh ta có một cái nhìn sắc bén và một tinh thần rất bình tĩnh. Nhận thấy Samurai là những người có học vị cao, võ công cao cường và rất tôn sư trọng đạo nên khi đứng trước lưỡi kiếm nóng nảy của vị Samurai, anh liền sử dụng chính lời dạy về sự kiềm chế mà hầu như các võ sư chân chính nào cũng dùng để dạy dỗ đệ tử. Và quả thật, không những anh chàng đánh cá thoát được nợ mà anh còn dạy cho vị Samurai một bài học quý giá về sự nóng nảy.

Lời Chúa ngày hôm nay giới thiệu cho chúng ta hai nhân vật rất nóng tính đó chính là hai vị tông đồ Gia-cô-bê và Gioan. Khi thấy một làng người Samaria không đón tiếp Người, các ông liền nổi nóng và xin Chúa Giêsu cho lửa từ trời xuống thiêu huỷ họ, và Chúa Giêsu đã trách mắng các ông. Bởi lẽ, cùng với tật xấu nóng nảy, suy nghĩ của các ông vẫn còn quá nông cạn và đầy thù hằn. Khi đi theo Chúa Giêsu, thấy những phép lạ Ngài làm, các ông bị che mắt bởi những toan tính đầy quyền hành, đầy tham vọng và đầy tính con người mà các ông không nhận ra rằng Con Người đến không phải để trừng phạt thế gian nhưng để yêu thương, phục vụ và cứu độ nhân loại. Qua đó, Chúa Giêsu giáo dục các ông về đức tính hiền lành và sứ mạng yêu thương và hy sinh mà các ông phải đi để làm rạng danh Chúa Cha. 

Trong cuộc sống thường ngày, chúng ta thấy nhiều tấm gương về sự tức giận mà mất khôn. Nhiều gia đình đã tan nát, nhiều mối tương thân tương ái bị phá vỡ, nhiều tội ác và bất công hình thành... 

Lạy Chúa, mỗi người chúng con đây đều đem trong mình ngọn lửa của sự nóng giận, của sự thù hằn, ghen ghét, chính ngọn lửa đó luôn khiến chúng con sống trong bất an và hận thù. Xin Chúa dập tan ngọn lửa đen tối ấy trong chúng con và thắp lên trong tâm hồn chúng con ngọn lửa của sự yêu thương, ấm áp, nhẫn nhục và tha thứ để chúng con luôn sống trong bình an của Chúa. Amen. 

0 nhận xét

Sự Hoán Cải

MỘT CÂU TRUYỆN VỀ SỰ HOÁN CẢI

Cô Gloria Polo, một nha sĩ người Columbia, chết vì ngưng tim do bị sét đánh, và được sống lại cách lạ lùng. Gloria kể rằng sau khi bị sét đánh, cô phải ra trước toà Chúa, để rồi kinh hãi khi Chúa vén mở cho cô thấy tất cả các điều răn cô đã vi phạm trong khi luôn tuyên bố mình "một người Công giáo ngoan đạo". Từ lời chứng hùng hồn của cô, xin rút ra một vài ví dụ:

- Trong khi cô cho rằng cô không bao giờ giết ai, cô nhớ ra mình đã tài trợ cho việc phá thai và biết rằng cô ấy đã vi phạm giới răn của Thiên Chúa. Cô cũng nhìn thấy những hậu quả phá thai của việc đặt vòng ngừa thai trong cơ thể mình. Thực tế, cô nhìn thấy vài đứa con của cô bị phá bỏ vì vòng tránh thai của cô. Cô cũng làm cho một cô gái trẻ tự tử khi mỉa mai cô ta bằng một giọng khinh miệt, "Chào bà béo! "

- Cô tin rằng cô luôn chung thuỷ với chồng, nhưng Chúa cho cô thấy cách ăn mặc khiêu khích của cô rất quyến rũ đàn ông, làm những người này mắc tội ngoại tình trong tư tưởng với cô. Cô khuyến khích phụ nữ bị chồng lừa dối sống không chung thủy, và cô thuyết phục các phụ nữ này không tha thứ, nhưng ly dị. Cô cũng chấp nhận việc sống thử trước khi kết hôn.

- Cô tự hào rằng cô không bao giờ ăn cắp, nhưng cô chỉ trích người khác và Chúa cho cô thấy rằng chỉ trích người khác là ăn cắp danh dự của họ. Cô lãng phí thức ăn. Tệ hơn hết, cô đã đánh cắp của các con cô hồng ân có một người mẹ dịu dàng đầy yêu thương.

- Cô tin rằng cô yêu cha mẹ cô, nhưng cô xấu hổ vì họ, vì cha mẹ cô xuất thân hèn kém, và cô tìm ra cách để loại bỏ họ khỏi cuộc sống của cô. Cô dùng sự trợ giúp tài chính cho họ như là cách để thao túng và chèn ép họ.

- Cô nói, "Tôi đi lễ các ngày Chủ nhật". Tuy nhiên, sau 4 hoặc 5 giờ chăm sóc chải chuốt cơ thể, cô đến muộn trong các lễ ngắn nhất và thậm chí không bao giờ cầu nguyện chân thành đến 10 phút. Ngoài ra, cô còn làm điệu làm bộ để khoe quần áo.

- Cô đã quyết định không bao giờ đi xưng tội, vì chỉ trích các linh mục.

- Cô thường xuyên nói dối và khi nói dối, cô hay thêm: "Tôi mà nói dối, cho sét đánh chết tôi liền tại chỗ!"

Khi nhìn ra những suy nghĩ thầm kín đáng xấu hổ của mình trong ánh sáng Thiên Chúa, cô thấy mình rơi xuống hoả ngục. Trong lúc hoảng sợ, chợt cô nhớ lại lời một bệnh nhân đã không e ngại nói với cô, "Bác sĩ ơi, bác sĩ sống vật chất quá, ngày nào đó bác sĩ sẽ cần đến câu này: trong trường hợp nguy hiểm cấp kỳ, hãy xin Chúa Giêsu Kitô bao phủ bác sĩ bằng Máu châu báu của Ngài, vì Ngài không bao giờ bỏ bác sĩ. Ngài đã trả giá bằng chính Máu của mình để cứu chuộc bác sĩ". Nhớ lại, cô bắt đầu cầu xin Chúa, xin Chúa cho mình một cơ hội khác. Và Chúa Giêsu, vì lòng thương xót của Ngài, đã đồng ý.

Khi cô sống lại, Chúa Giêsu cho cô biết rằng đó là nhờ một người nông dân rất nghèo mà cô đã được cứu khỏi cái chết đời đời. Ông đã xem báo bài tường thuật cái chết do sét đánh và thấy thương cảm cho linh hồn qua đời đột ngột. Thế nên, ông quyết định đi bộ hành hương đến đền thờ Đức Mẹ Buga để cầu nguyện cho "người chị em bé nhỏ" được rỗi. Lời cầu nguyện của ông đã cứu Gloria. Không có ông, cô nói, cô đã ở dưới hoả ngục! Chúa nói với cô: "Đó là yêu thương anh em mình."

Giờ đây Gloria là một tông đồ tuyệt vời, cô làm chứng về việc chữa lành và cuộc hoán cải của cô bất cứ nơi nào các nhóm cầu nguyện mời cô đến, Nam Mỹ hay nơi nào khác. Hiếm có ai có kinh nghiệm về số phận của một linh hồn "đắm trong tội nhơ" ra trình diện trước toà Thiên Chúa mà không ăn năn hối cải...

" Một người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất: "Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho".  Nó đáp: "Con không muốn đâu!" Nhưng sau đó, nó hối hận, nên lại đi. Ông đến gặp người thứ hai, và cũng bảo như vậy. Nó đáp: "Thưa ngài, con đây!" nhưng rồi lại không đi." (Mt 21, 28-30)

Sau khi đọc câu truyện trên, tôi cảm thấy có một nỗi sợ vì có lẽ tôi cũng giống như cô gái trong câu truyện. Cô gái đã phạm rất nhiều sai lầm trong cuộc sống nhưng lại tỏ ra ngạo mạn và cho rằng mình là một người Công Giáo thánh thiện. Nhưng cô  đâu ngờ những việc làm, lời nói mà cô tưởng chừng như vô hại lại làm cho tâm hồn cô thêm hoen ố. 

Đến với lời Chúa ngày hôm nay, Chúa Giêsu đưa ra hai thái độ đi làm vườn nho cho cha mình của hai người con. Người con thứ nhất được cha sai đi nhưng anh ấy nóng giận và từ chối nhưng lại ân hận rồi đi làm vườn nho cho cha. Còn người con thứ hai sau khi được cha sai đi thì hăng hái nhận lời nhưng anh ta lại không đi. Hai thái độ khác nhau, hai hành động cũng khác nhau trong cùng một lời mời gọi. Nhưng xem ra chỉ có một người được tha thứ và được cứu rỗi vì sự chân thành. Phải chăng đó có phải là người con thứ nhất?

Đúng như vậy! Người con thứ nhất tuy thái độ bất xứng nhưng đổi lại anh ta có lòng ăn năn sám hối và sự chân thành trong tâm hồn. Còn người con thứ hai chỉ là một kẻ nói xuông. Bởi lẽ, Thiên Chúa là Đấng giàu lòng thương xót, Ngài không quan tâm tới lời nói phát ra từ môi miệng chúng ta nhưng thứ Ngài muốn nơi con người chúng ta chính là lòng thành và sự ăn năn sám hối. 

Lạy Chúa, con đây yếu đuối lắm, kiêu ngạo lắm. Xin Chúa dẹp tan sự kiêu căng và ích kỷ trong con để con sống với trung thực, chân thành, khiêm tốn trong lời nói cũng như trong  việc làm. Amen.


0 nhận xét

Con Đường Thập Giá

TÔ MỲ

Tối hôm đó Sue cãi nhau với mẹ, rồi không mang gì theo cô đùng đùng ra khỏi nhà. Trong lúc đang lang thang trên đường, cô mới nhớ ra rằng mình chẳng có đồng bạc nào trong túi, thậm chí không có đủ mấy xu để gọi điện về nhà. Cùng lúc đó cô đi qua một quán mì, mùi thơm bốc lên ngào ngạt làm cô chợt cảm thấy đói ngấu. Cô thèm một tô mì lắm nhưng lại không có tiền! Người bán mì thấy cô đứng tần ngần trước quầy hàng bèn hỏi:

“Này cô bé, cô có muốn ăn một tô không?”
“Nhưng… nhưng cháu không mang theo tiền…” – cô thẹn thùng trả lời.
“Được rồi, tôi sẽ đãi cô – người bán nói – Vào đây, tôi nấu cho cô một tô mì”.
Mấy phút sau ông chủ quán bưng tới cho cô một tô mì bốc khói. Ngồi ăn được mấy miếng, Sue lại bật khóc. “Có chuyện gì vậy?” – ông ta hỏi.
“Không có gì. Tại cháu cảm động quá!” – Sue vừa nói vừa lấy tay quẹt nước mắt – “Thậm chí một người không quen ngoài đường còn cho cháu một tô mì, còn mẹ cháu, sau khi cháu cự cãi đã đuổi cháu ra khỏi nhà. Chú là người lạ mà còn tỏ ra quan tâm đến cháu, còn mẹ cháu… bà ác độc quá!” – cô bé nói với người bán mì… Nghe Sue nói, ông chủ quán thở dài:
“Này cô bé, sao lại nghĩ như vậy? Hãy suy nghĩ lại đi, tôi mới chỉ đãi cô có một tô mì mà cô đã cảm động như vậy, còn mẹ cô đã nuôi cô từ khi cô còn nhỏ xíu, sao cô lại không biết ơn mà lại còn dám cãi lời mẹ nữa?”
Sue giật mình ngạc nhiên khi nghe điều đó. “Tại sao mình lại không nghĩ ra nhỉ? Một tô mì của người lạ mà mình cảm thấy mang ơn, còn mẹ mình đã nuôi mình hàng bao năm qua mà thậm chí mình chưa bao giờ tỏ ra quan tâm đến mẹ dù chỉ một chút. Mà chỉ vì một chuyện nhỏ mình lại cự cãi với mẹ?” Cám ơn ông chủ quán, Sue trở về nhà. Trên đường về, cô thầm nghĩ trong đầu những điều cô sẽ nói với mẹ: “Mẹ ơi, con xin lỗi. Con biết đó là lỗi của con, xin mẹ tha thứ cho con…”.
Khi bước lên thềm cửa, cô nhìn thấy mẹ đang mệt mỏi và lo lắng vì đã tìm kiếm cô khắp nơi. Nhìn thấy Sue, mẹ cô mừng rỡ nói: “Sue, vào nhà đi con. Chắc con đói bụng lắm rồi phải không? Cơm nước mẹ nấu xong nãy giờ rồi, vào mà ăn ngay cho nóng…”. Không thể kềm giữ được, Sue òa khóc trong tay mẹ…
Trong cuộc sống, đôi khi chúng ta dễ cảm kích với những hành động tốt mà một số người chung quanh làm cho chúng ta, nhưng đối với những người thân thuộc, nhất là cha mẹ, chúng ta lại xem sự hy sinh của họ như chuyện đương nhiên… Tình yêu và sự quan tâm lo lắng của cha mẹ là món quà quý giá nhất mà chúng ta được tặng từ khi mới chào đời. Cha mẹ không mong đợi chúng ta trả công nuôi dưỡng, nhưng… Liệu có bao giờ chúng ta biết quý trọng sự hy sinh vô điều kiện này của cha mẹ chúng ta chưa?

 "Phần các con, các con hãy ghi vào lòng những lời này là: Con Người sẽ phải bị nộp vào tay người đời".Nhưng các ông không hiểu lời đó, vì nó còn bị che khuất, nên các ông không lĩnh hội được ý nghĩa, và các ông không dám hỏi Người về lời ấy." (Lc 9, 45-46)

Anh chị em thân mến, chắc mọi người sẽ thắc mắc tại sao tôi lại chọn câu truyện này cho lời Chúa ngày hôm nay. Khi đọc câu truyện trên, ta thấy ý nghĩa của câu truyện là nói về tình mẫu tử. Nhưng ở đây, tôi muốn sử dụng câu truyện để nói về một vấn đề khác đó chính là sự ngộ nhận và hiểu ra tình yêu của người mẹ đã dành cho cô bé suốt cả cuộc đời mà bấy lâu nay cô không nhận ra vì bị che khuất bởi sự ích kỷ. 

Liên hệ với lời Chúa, Chúa Giêsu Ngài mặc khải lần thứ hai về con đường khổ nạn của Ngài cho các môn đệ nhưng các ông không hiểu và cũng không dám hỏi Ngài. Bởi lẽ, khi đi theo Chúa Giêsu, nghe Ngài giảng dạy và làm nhiều phép lạ, được dân chúng nể phục, các ông bị che mắt bởi những lời ca tụng của dân chúng, những dự định đầy tham vọng về tương lai khi đi theo Chúa Giêsu nên các ông không hiểu và cũng không nhận ra được con đường mà Chúa Giêsu phải đi đó là con đường của đau khổ, của cái chết để cứu độ muôn người vì tình yêu. 

Lạy Chúa, trong cuộc sống, nhiều khi chúng con bị những của cải vật chất, những ham muốn chức vị làm mờ mắt mà không nhận ra con đường khổ nạn của Chúa Giêsu. Xin mở lòng chúng con để chúng con biết khiêm tốn nhìn nhận thân phận yếu đuối của chúng con mà dấn thân đi vào con đường hẹp và đầy gian truân có tên Giêsu để làm chứng cho Ngài cho mọi người. Amen.
0 nhận xét

Tôi Là Ai?

Anh chị em thân mến, có khi nào anh chị em phân vân và tự hỏi với lòng mình "Tôi Là Ai?". Đó là một câu hỏi mà tôi nghĩ rằng khi anh chị em đã tìm ra câu trả lời thì không còn bí mật nào của bản thân mà anh chị không khám phá ra. Tôi xin kể câu chuyện về sự nghiệp của danh hài nổi tiếng Benjamin Kubelski:

Danh hài Benjamin Kubelski còn được biết đến với cái tên "Jack Benny". Ông sinh năm 1894 tại Chicago. Năm 1902, bố của ông ấy tặng ông ấy một chiếc đàn violin làm quà sinh nhật lần thứ 8. Chiếc đàn có giá 50 đô la – cả một gia tài nho nhỏ vào thời điểm đó, đặc biệt là đối với một gia đình người Nga nhập cư. Benjamin chơi rất hay và khi ở tuổi teen, ông đã được chơi cho các buổi hòa nhạc lớn. Ở tuổi 18, ông kết hợp với một cô gái chơi piano, thành một nhóm nhạc ở Vaudeville.

Nhưng ông cho rằng cây violin vẫn chưa khiến trái tim ông thỏa mãn. Nên một buổi tối, ông quyết định kể cho các khán giả của mình nghe về một tai nạn nho nhỏ đã xảy ra trong ngày. Sau đó ông kể lại: “Khán giả cười ngả nghiêng và âm thanh đó khiến tôi mê mẩn. Tiếng cười đó đã kết thúc sự nghiệp làm nghệ sĩ chơi nhạc của tôi”. Và nó bắt đầu sự nghiệp của ông trở thành một nghệ sĩ hài - Jack Benny.

Chúa Giêsu hỏi các môn đệ rằng: "Phần các con, các con bảo Thầy là ai?" (Lc 9,20)

Đến với lời Chúa ngày hôm nay, sau khi nghe dân chúng nói về Người: "Người thì bảo là Gioan Tẩy giả, kẻ khác lại cho là Êlia, còn người khác thì cho là một trong các tiên tri thời xưa, đã sống lại". Dân chúng nói về Người như thế vì họ nhận thấy uy quyền trong lời giảng dạy nơi Chúa Giêsu. Dù vậy nhưng Chúa Giêsu cảm thấy chưa hài lòng với câu trả lời của dân chúng vì quả thực Ngài không như vậy. Bởi lẽ đó, Chúa Giêsu quay lại hỏi các tông đồ là những người thân cận nhất với Ngài. Và Phêrô đã trả lời đúng "Ngài là Con Thiên Chúa hằng sống" nhờ ơn linh hứng của Chúa Thánh Thần. Nhưng suy nghĩ của ông vẫn còn quá con người. 

Trở lại với câu truyện, ta thấy Jack Benny đã trả lời được câu hỏi "Tôi Là Ai?" khi ông nhận thấy công việc và niềm vui đích thực nơi chính sự nghiệp nghệ sĩ hài. Thì đây, Chúa Giêsu cũng vậy, Ngài biết rõ Con Người Ngài và sứ mệnh Ngài được giao phó. Chính vì thế, Ngài muốn mặc khải điều này cho các tông đồ để các ông cũng nhận ra chính bản thân mình và sứ mạng của các ông khi đi theo con đường mang tên Giêsu.

Lạy Chúa, trong cuộc sống, chúng con luôn đua đòi theo những nhu cầu giả tạo chỉ vì chúng con ích kỷ và chúng con chưa nhận ra con người thật sự trong mình. Chúa cho mỗi người chúng con một con đường riêng, một hoàn cảnh riêng để làm sáng danh Chúa nhưng chúng con lại luôn ghen tị với anh em mình. Xin Chúa mở rộng tâm hồn con để con nhận ra chính mình và sống hoà hợp với tha nhân. Amen. 
0 nhận xét

Sức Mạnh Của Dư Luận

Trong cuộc sống hằng ngày, chúng ta phải đối diện với nhiều dư luận, định kiến, những lời bàn ra, tiếng vào về nhiều vấn đề trong cuộc sống. Vậy liệu những dư luận đó có khiến người khác vui hay chỉ khiến họ thêm mệt mỏi và lo lắng. Sau đây là một thông tin về việc chuẩn bị cho kỳ thi chung của cả nước sắp tới:
Đành phải chờ “nước đến chân”

Tại nhiều trường THPT công lập ở TP.HCM, công tác hướng dẫn, giới thiệu cho HS về những điểm mới của kỳ thi quốc gia năm nay đang được thực hiện trong những buổi chào cờ đầu tuần, sinh hoạt lớp.

Tuy nhiên công tác tư vấn thì chưa. “Chưa ai dám tư vấn gì cho HS khi mà chính giáo viên chúng tôi vẫn đang hoang mang không biết phương án tuyển sinh của các trường sẽ ra sao, nên chọn trường nào, ngành nào để giảm thiểu số môn thi. HS hỏi mình đều trả lời là chưa biết, đang chờ, bản thân các em cũng gặp khó khăn bởi với những em có sức học trung bình, việc quyết định chọn ngành nào, trường nào, khối thi nào ở thời điểm này hết sức quan trọng” - giáo viên phụ trách hướng nghiệp một trường THPT tại Q.10 than thở.

Tại Trường THPT Trần Hưng Đạo (Q.Gò Vấp), một giáo viên cho biết hiện nay HS đang ôn tập ba môn thi bắt buộc và một môn tự chọn. Điều cả giáo viên lẫn HS băn khoăn nhất là kỳ thi tốt nghiệp THPT và ĐH sử dụng chung một đề thì cấu trúc đề sẽ ra sao, ngoài bốn môn này khả năng HS phải học thêm 1-2 môn nữa. “Bộ cứ thay đổi xoành xoạch khiến cả thầy lẫn trò trở tay không kịp. Lúc đầu nói thi không theo khối, bây giờ lại theo khối, năm ngoái ngoại ngữ có viết bài luận (kỳ thi tốt nghiệp), năm nay lại thi trắc nghiệm hoàn toàn...” - cô nói thêm.

Tại một trường THPT ở Q.5, hiệu trưởng nêu quan điểm: “Với cách thi này, đành chấp nhận HS học lệch. Cơ chế này mà khuyến khích HS học đều tất cả các môn cũng khó. Chính bản thân ban giám hiệu cũng lúng túng huống gì HS. Việc học cần trải đều chứ không phải chờ nước đến chân mới nhảy. Nhưng giờ trường nào cũng phải chờ các trường ĐH công bố phương án tuyển sinh, mà tới lúc đó thì nước đến chân rồi, không biết nhảy có kịp không! Hiện nay chưa thể nói lợi hay hại, nhưng trước mắt HS đã thiệt thòi khi định hướng chọn ngành, chọn nghề. Giáo viên các bộ môn thì rất tâm tư vì bây giờ cùng làm nghề nhưng người thì HS đăng ký dạy không hết, người thì ngồi chơi không”.

Tại trường này, nhà trường đã bước đầu tư vấn cho HS và đề nghị phụ huynh hỗ trợ định hướng nghề nghiệp cho con em. HS cũng được giáo viên đề nghị suy nghĩ, chọn môn thi theo năng lực của mình, tránh trường hợp chọn môn theo phong trào, theo bạn bè nhưng không phù hợp, phải đổi lại khi không còn thời gian nữa. Mỗi em sẽ đăng ký các môn thi thứ 4 và thứ 5, 6 (nếu có), tùy khả năng và định hướng của từng em. Sau đó nhà trường mới có kế hoạch ôn tập.

“Các trường cần đưa ra phương án tuyển sinh càng sớm càng tốt, nếu không sẽ gây một sự nhốn nháo, xáo trộn không hề nhỏ khi công bố. Việc công bố chậm, ảnh hưởng đến việc ôn tập có thể sẽ khiến nguyện vọng nghề nghiệp của HS không thực hiện được. HS đang than thở rất nhiều và thường nói: “Các thầy ở trên cứ bảo an tâm đi, các thầy có đặt mình vào vị trí chúng em đâu mà biết” - hiệu trưởng một trường tư thục tại Tân Phú nêu ý kiến.


"Ông Gioan trẫm đã chém đầu rồi. Ông này là ai mà trẫm nghe đồn làm những điều như thế?" (Lc 9,9)
Đến với lời Chúa ngày hôm nay, khi nghe dân chúng bàn tán xôn xao về Đức Giêsu, vua Hêrôđê vô cùng bàng hoàng và tò mò vì không biết lời đồn có như dân chúng nói. Bởi lẽ, khi nghe dân chúng đồn rằng Đức Giêsu là ông Gioan, người mà vua Hêrôđê đã chém đầu sống lại thì vua sợ hãi vì tội lỗi của mình. Tuy nhiên, lý do vua muốn gặp Chúa Giêsu không phải vì vua ăn năn tội lỗi nhưng vì ông ta muốn kiểm chứng lời đồn đó đúng hay không.

Trở lại với thông tin mà tôi gửi tới anh chị em, tôi xin nêu quan điểm của tôi: Tất cả những mà chúng ta nghe được dù dư luận đó đúng hay sai, thì chúng ta cứ hãy bình tĩnh giáo dục và dạy dỗ các em thành một con người thật sự trưởng thành và giúp các em cảm thấy thật sự an tâm về quyết định tương lai của mình sau này.Các thầy cô thân mến, hãy dạy các em bằng cả con tim để dù tình hình thi cử có thay đổi thế nào thì chính sự tận tâm của các thầy cô là chỗ dựa tinh thần vững chắc để các em vơi đi sự lo lắng và sợ hãi đối với tình thế đầy khắc nghiệt này.

Lạy Chúa, trong cuộc sống hằng ngày, chúng con có nhiều nỗi sợ hãi và lo toan vì những dư luận cũng giống như vua Hêrôđê kia. Bởi lẽ, chúng con yếu đuối và chúng con tội lỗi. Chúng con xin Chúa tăng dũng khí và đức tin để chúng con đủ sức chống chọi với những dư luận đấy và sống trong bình an của Chúa. Amen.
0 nhận xét

Tinh Thần Khó Nghèo Ra Đi

"Khi đi đàng, các con đừng mang gì cả, chớ mang gậy và bị, bánh và tiền, cũng đừng mặc hai áo." (Lc 9,3)


Anh chị em thân mến, trước khi đến với bài suy niệm, tôi xin được nói lên một chút tâm tình đối với một đoạn trong bài đọc 1 của ngày hôm nay:

" Xin đừng để con túng nghèo,
  cũng đừng cho con giàu có ;
  chỉ xin cho con cơm bánh cần dùng,
  kẻo được quá đầy dư, con sẽ khước từ Ngài mà nói :
 "ĐỨC CHÚA là ai vậy ?"
  hay nếu phải túng nghèo, con sinh ra trộm cắp,
  làm ô danh Thiên Chúa của con." (Cn 30,9)


Trong lời mời gọi ra đi của Chúa Giêsu, mỗi người Kitô hữu đều được Thiên Chúa ban cho những điều kiện để trang bị cho mình hành trang ra đi. Và trong câu 9, chương 30, trong sách Châm Ngôn là một lời cầu nguyện hết sức chân thành và thiết thực. Bởi lẽ, của cải, vật chất tuy chỉ là những điều kiện để ta chuẩn bị hành trang nhưng nó lại dễ làm cho chúng ta bị mê hoặc và sa ngã nếu chúng ta không biết tự chủ. Vì vậy, chúng ta luôn phải cầu xin Chúa cho chúng ta sống với tinh thần khó nghèo trước của cải, vật chất để ta luôn biết cảm tạ Chúa và làm rạng danh Ngài dù cuộc sống có dư đầy hay thiếu thốn.

Với tinh thần như vậy, Tin Mừng ngày hôm nay, Chúa Giêsu căn dặn các môn đệ đừng mang theo quá nhiều vật chất bên người khi đi rao giảng Tin Mừng. Bởi lẽ, Chúa Giêsu muốn các môn đệ tập sống từ bỏ và khó nghèo. Vì của cải, vật chất chỉ làm cho lòng các ông thêm trĩu nặng và mất đi lửa nhiệt huyết.

Lạy Chúa, xin cho con dùng đủ hằng ngày để tâm hồn con được nhẹ nhõm và nhiệt tình thực thi lời mời gọi ra đi của Chúa Giêsu. Amen.
0 nhận xét

Thực Hành Lời Chúa Trong Cuộc Sống

"Mẹ và anh em Ta là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành." (Lc 8,21)

Hôm nay, Giáo Hội mừng kính Thánh Pio 5 dấu, tôi xin được trình bày đôi nét về cuộc đời của Ngài:
Thánh Padre Piô sinh năm 1887, tên thật là Francesco Forgione, thuộc một gia đình nông dân ở Pietrelcina, miền Nam nước Ý. Ðã hai lần, cha của Francesco phải xa nhà, đi làm việc ở Jamaica, Nữu Ước để nuôi gia đình.

Khi được 15 tuổi, Francesco gia nhập dòng Capuchin và lấy tên Piô. Ngài được thụ phong linh mục năm 1910, và bị động viên trong Thế Chiến I. Sau khi bác sĩ thấy ngài bị ho lao, họ đã cho ngài giải ngũ. Vào năm 1917, ngài được bài sai đến làm việc ở tu viện San Giovanni Rotondo, cách thành phố Bari 75 dặm.

Vào ngày 20.9.1918, trong lúc cầu nguyện cảm tạ sau Thánh Lễ, Cha Piô được nhìn thấy Chúa Giêsu. Khi thị kiến ấy chấm dứt, ngài được in các dấu thánh ở tay, chân và cạnh sườn.

Sau khi được in dấu thánh, Cha Piô ít khi rời tu viện, nhưng biết bao người đã đến thăm ngài. Mỗi buổi sáng, sau Thánh Lễ 5 giờ đầy nghẹt người, ngài nghe xưng tội cho đến trưa. Ngài dùng thời gian nghỉ trưa để chúc lành cho người đau yếu và tất cả những ai đến gặp ngài. Sau đó ngài lại tiếp tục giải tội. Vào lúc ấy, việc giải tội của ngài thường kéo dài 10 tiếng một ngày; người muốn xưng tội phải lấy số chờ đợi. Nhiều người nói rằng Cha Piô biết rõ các chi tiết cuộc đời của họ, mà chưa bao giờ họ tiết lộ. 

Ngài từ trần vào ngày 23/9/1968 và được phong thánh vào năm 2002. Sau khi được nhận 5 dấu Thánh của Chúa Giêsu, cuộc đời Ngài chịu nhiều đau khổ, thử thách nhưng Ngài vẫn sống tinh thần Tin Mừng và đã tận tuỵ trong việc cứu rỗi linh hồn cho các Kitô hữu cùng với việc chăm lo cho những người đau yếu, bệnh tật.

Trở lại với Lời Chúa ngày hôm nay, khi nghe tin có mẹ Người và anh em Người đến, Ngài đã nói với đám đông rằng:"Mẹ và anh em Ta là những người nghe lời Thiên Chúa và đem ra thực hành." Ở đây, Chúa Giêsu không chỉ nói riêng gì về Đức Mẹ và các môn đệ là những người đã lắng nghe tiếng Chúa và cất tiếng "xin vâng" mà Ngài còn muốn nói đến tất cả những người nghe lời Ngài giảng dạy và thực hành thì họ cũng chính là mẹ và anh em Ngài. 

Trong cuộc sống, nhiều người Kitô hữu đi nhà thờ rất sốt sắng, nghe Lời Chúa rất tốt, nhưng khi trở lại với cuộc sống đời thường thì họ lại thiếu tự chủ với chính bản thân và với tha nhân vì  không biết áp dụng Lời Chúa vào cuộc sống.  Hôm nay, Giáo Hội đưa ra cho chúng ta về một tấm gương lắng nghe và thực hành Lời Chúa là Thánh Pio 5 dấu. Dù sống trong một hoàn cảnh thế giới chiến tranh, đạo đức con người suy đồi và lầm lạc về đức tin, nhưng Thánh nhân đã mang Chúa đến cho mọi người bằng chính việc thực thi Thánh Ý Chúa mọi lúc trong cuộc sống.

Xin Thánh nhân gìn giữ và dạy bảo con biết lắng nghe tiếng Chúa và hăng say thực thi ý Ngài. Amen.


0 nhận xét

Bí Mật Của Thiên Chúa

 "Chẳng có gì bí ẩn mà lại không trở nên hiển hiện, chẳng có gì che giấu mà người ta lại không biết và không bị đưa ra ánh sáng." (Lc 8,17)


Đến với bài suy niệm hôm nay, tôi xin được dành ít dòng để nói chuyện phiếm về lăng mộ của vị vua nổi tiếng của Trung Quốc: Tần Thuỷ Hoàng.

 

Anh chị em thân mến, có lẽ ai trong chúng ta cũng đều biết đến vị vua rất tài giỏi nhưng cũng rất độc tài trong lịch sử Trung Quốc. Vua Tần Thuỷ Hoàng được biết đến là người có công trong việc thống nhất đất nước Trung Quốc từ 6 nước chư hầu. Song song với sự tài giỏi của ông, người ta còn biết đến ông qua công trình Vạn Lý Trường Thành một di sản văn hoá thế giới. Nhưng hiện nay, người ta còn khám phá ra một bí mật mà vua Tần Thuỷ Hoàng đã cất giấu hơn 2.000 năm sau khi ông mất vào ngày 10 tháng 9 năm 210 trước Công Nguyên do một số người dân đang đào giếng gần Tây An, Trung Quốc vào năm 1974. Đây là một phát hiện mang tính lịch sử và giá trị văn hoá cao. Vì qua đó, người ta hiểu thêm được về vị vua khét tiếng và độc tài này cùng với nghệ thuật làm hầm mộ và tượng người bằng đất nung của người Trung Quốc cổ xưa. 

Qua thông tin về vị vua Tần Thuỷ Hoàng mà tôi vừa trình bày, chúng ta có thề thấy rằng mặc dù ngôi mộ đã được cất giấu như một bí mật nhưng sau 2.000 năm, ngôi mộ đã được phát hiện và khai quật. Quả thế, tôi tin rằng không một bí mật nào có thể giấu mãi.

Trở lại với Lời Chúa ngày hôm nay, Chúa Giêsu dùng hình ảnh đèn được đốt sáng và được đặt trên đế để những ai đi vào thì thấy ánh sáng để nói về việc không một bí mật nào không bị đưa ra ánh sáng. Bí mật mà Chúa Giêsu nói đến không giống như bí mật của vua Tần Thuỷ Hoàng mà tôi vừa nói đến. Vua Tần Thuỷ Hoàng,ông ta chôn giấu kho tàng của cải của mình  nên không muốn ai tìm thấy được nó, còn bí mật mà Chúa Giêsu nói đến chính là bí mật về những Mầu Nhiệm,bí mật về Thiên Chúa Cha Đấng tạo dựng muôn loài. 
Chúa Giêsu được Chúa Cha sai đến không chỉ để cứu độ con người mà còn để mặc khải cho con người những bí mật về Thiên Chúa Cha  và tình yêu lạ lùng của Ngài. Để rồi từ đó, Ngài mong muốn tất cả những Kitô hữu hãy như đèn đốt sáng đi loan báo Tin Mừng và những Mầu Nhiệm được mặc khải trọn vẹn nơi chính Ngài cho muôn dân. Để mọi người trên thế giới này nhận biết bí mật của Thiên Chúa và mau mắn khám phá bí mật tình yêu huyền nhiệm ấy. 

Lạy Chúa, xin cho chúng con biết cải thiện cuộc sống của mình để qua cách sống của chúng con mà mọi người được nhận biết Chúa. Amen.
0 nhận xét

Sự Công Bằng Trong Chúa

 "Những người mới vào làm lúc giờ mười một tiến lại, và lãnh được mỗi người một quan tiền. 10 Khi đến lượt những người vào làm trước nhất, họ tưởng sẽ được lãnh nhiều hơn, thế nhưng cũng chỉ lãnh được mỗi người một quan tiền." (Mt 20, 9-10)

Hôm nay, Chúa Giêsu mặc khải cho chúng ta thấy sự khôn ngoan trong tư tưởng và cách suy nghĩ của Thiên Chúa vượt xa suy nghĩ của con người. Tôi xin giới thiệu một câu truyện trước khi đến với bài suy niệm:


 Tôi mới lên hai.
Linh mục De Smet de Termonde, vị thừa sai miền đồi núi, kể chuyện một cụ già 80 tuổi đã cúi đầu nhận dòng nước tha thứ qua Bí tích Rửa tội. Cụ hết sức cảm động, và từ đó cụ thay đổi cuộc sống, cụ sống rất tốt lành, khác hẳn cuộc sống trước kia.
Hai năm sau, lúc sắp tắt thở, người ta hỏi xem cụ bao nhiêu tuổi? Cụ già khả ái đáp:
- Tôi mới lên hai. đời tôi chỉ bắt đầu tính từ ngày tôi lãnh Bí tích Rửa tội, còn 80 năm về trước là quãng đời chết khô. (M. Arami, Sống, NS. TTĐM tái bản 1993, trang 29).

"Tôi mới lên hai. Đời tôi chỉ bắt đầu tính từ ngày tôi lãnh nhận Bí tích Rửa tội." Anh chị em thân mến, tôi nghĩ đây là câu tuyên xưng niềm tin hay nhất và xác tín nhất nơi một người ngoại đạo chỉ mới lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội. Cụ già trong câu truyện của linh mục De Smet de Termonde cảm nhận được tình yêu mà Thiên Chúa đã dành cho cụ. Người đã thánh hoá cụ, thôi thúc cụ trở nên con cái Ngài trong khi cụ đã gần đất xa trời.  

Đến với bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã sử dụng dụ ngôn người làm vườn nho để nói đến cách nghĩ, sự công bằng và tình yêu của Thiên Chúa. Những người làm giờ trước hết làm lụng vất vả nhưng cũng chỉ nhận được một quan tiền bằng với những người làm giờ sau hết. Ở đây, ta thấy một điều vô lý và bất công nhưng trái lại không phải như vậy. 

Nhìn lại hình ảnh cụ già lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội ở độ tuổi 80, ta có thể nhìn nhận rằng cụ già là hình ảnh của người làm vườn được nhận vào giờ sau hết và chúng ta là những người đạo gốc đã lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội ngay khi được sinh ra là hình ảnh của những người được mời gọi làm vườn nho vào giờ trước hết. Tuy thời gian khác nhau, nhưng cụ già và chúng ta đều được lãnh nhận một đức tin, cùng được rửa chung trong một Chúa Thánh Thần. Qua đó, dù suy nghĩ của chúng ta không thể chạm tới Thiên Chúa, nhưng chúng ta cũng có thể cảm nhận được sự công bằng, tình yêu bao la mà Thiên Chúa dành cho con người bất kể là người có đạo hay ngoại đạo. 

Lạy Chúa, nhiều lúc chúng con ganh tị với anh em mình vì chúng con yếu đuối và kiêu ngạo, vì suy nghĩ của chúng con bất công trước mặt Chúa. Xin dạy bảo chúng con, để chúng con luôn cảm nhận thấy sự công bằng xuất phát từ tình yêu của Chúa hiện trong cuộc sống của chúng con. Amen. 




0 nhận xét

Hạnh Phúc Lời Chúa

"Hạt khác rơi vào bụi gai, và gai góc cùng mọc lên, bóp nghẹt nó."

Phúc Âm ngày hôm nay, Chúa Giêsu đưa ra những cách thức mà con người đón nhận hạnh phúc lời Chúa trong cuộc sống. Tôi xin được phân tích một cách thức trong 4 cách thức mà Chúa Giêsu đã giảng dạy. 

Để đến với bài suy niệm, tôi xin được đưa ra một triết lý của nhà giáo sư kinh tế tại Đại học Kinh tế London, Richard Layard được viết trong cuốn "Hạnh phúc là nhìn thấy điểm dừng":

Tinh thần của Hạnh phúc mà R. Layard muốn gởi đến người đọc có thể tóm gọn như thế này: ăn no mặc ấm là nhu cầu vật chất tối thiểu, nhưng khi đã được như thế rồi lại nảy sinh nhu cầu ăn ngon mặc đẹp. Các nhu cầu vật chất và tinh thần cứ tăng theo đà phát triển kinh tế. Nếu không biết phân định thứ bậc giữa các nhu cầu, nếu cứ chăm bẵm vào tăng trưởng kinh tế trong công cuộc phát triển đất nước, hay nếu cá nhân lấy việc làm giàu làm mục tiêu chính cho cuộc sống, thì sớm muộn người ta cũng sẽ rơi vào thất bại như những gì mà mô hình phát triển phương Tây đang nếm trải trong nhiều thập kỷ qua. Bởi vì nó đã không đáp ứng được các khát vọng cơ bản nhất của con người.

Giáo sư Richard Layard đã đưa ra một triết lý thật xác thực với đời sống của con người trong thế giới ngày nay, thế giới của vật chất. Bởi lẽ con người ngày nay chỉ chú trọng tới vật chất, chú trọng tới việc làm giàu vì thế những nhu cầu cơ bản của con người là nhu cầu về sự tự hoàn thiện, nhu cầu về sự kính mến và lòng tự trọng, nhu cầu về sự sở  hữu và tình cảm, nhu cầu về an toàn và an ninh, nhu cầu về thể lý và sinh lý không được đáp ứng. Do đó, đời sống tinh thần con người không được ổn định để hành động đúng mực dẫn đến các tệ nạn và suy đồi đạo đức trong xã hội.

Lời Chúa ngày hôm nay, Chúa Giêsu đã nói đến hạt giống rơi vào bụi gai và bị chết nghẹt, đó chính là hình ảnh cho đại đa số con người sống trong xã hội ngày nay. Chúa Giêsu lấy lời Chúa là chuẩn mực đạo đức và là chiếc khiên vững chắc giúp con người sống đúng như một con người trưởng thành và hoàn thiện. Trong xã hội ngày nay, nhiều người đón nhận lời Chúa nhưng lại bị mê hoặc bởi những vật chất, chức vị nên tấm khiên lời Chúa bị phá vỡ và họ bóp ngạt. 

Lạy Chúa, con người ngày nay đã bị che mắt bởi những quyến rũ của tiền tài và danh vọng, họ đã quên đi hạnh phúc thật sự mà lời Chúa mang đến. Xin Chúa thương chúng con, mở mắt chúng con để chúng con thấy được điểm dừng mà quay về cùng Chúa là hạnh phúc và niềm an ủi thực sự. Amen.


0 nhận xét

Người Phụ Nữ Trong Giáo Hội

  "Có mấy phụ nữ đi với Người và họ đã lấy của cải mình mà giúp Người" (Lc 8,2-3)

Anh chị em thân mến, lời Chúa ngày hôm nay đưa ra hình ảnh những phụ nữ đi theo và giúp đỡ Chúa Giêsu. Phải chăng Giáo Hội muốn dạy ta điều gì nơi những người phụ nữ. Trước khi đến với bài suy niệm, tôi xin đưa ra bài viết nói về người phụ nữ:

VAI TRÒ CỦA NGƯỜI PHỤ NỮ TRONG XÃ HỘI
        Trong một xã hội văn minh, người phụ nữ đóng vai trò đặc biệt quan trọng. Phụ nữ không chỉ giỏi trong công việc nhà mà còn tích cực tham gia và gặt hái nhiều thành công rực rỡ trong các lĩnh vực xã hội.
         Phẩm chất người phụ nữ Việt Nan trong thời kỳ công nghiệp hoá - hiện đại hoá đất nước càng được khẳng định một cách rõ nét hơn bao giờ hết.

          Trước hết chúng ta phải thừa nhận vị trí hết sức quan trọng của phụ nữ trong gia đình. Họ có ảnh hưởng to lớn tới hạnh phúc và sự ổn định của gia đình. Là người vợ hiền, họ luôn luôn hiểu chồng, sẵn sàng chia sẻ những ngọt bùi cũng như những đắng cay cùng chồng khiến người chồng luôn cảm thấy yên tâm trong cuộc sống. Không chỉ chăm sóc, giúp đỡ chồng tại gia đình, người vợ còn đưa ra những lời khuyên thiết thực giúp chồng trong công việc, đóng góp vào thành công trong sự nghiệp của chồng. Là những người mẹ hết lòng vì con cái, họ thực sự là những tấm gương cho con cái noi theo. Người mẹ luôn sẵn sàng hy sinh những lợi ích của bản thân với ước nguyện cho con cái trưởng thành và thành công trong cuộc sống. trong cuộc sống thường nhật đầy khó khăn, chúng ta tìm thấy ở những người phụ nữ, những người vợ,người mẹ sự yên tĩnh trong tâm hồn và sự cân bằng bình yên trong cuộc sống. Chính họ đã tiếp sức cho chúng ta vượt qua những khó khăn để sống một cuộc sống hữu ích.

          Trong thời kỳ công nghiệp hóa - hiện đại hóa, người phụ nữ càng phải chịu nhiều đòi hỏi khắt khe của xã hội hiện đại. Bên cạnh vai trò quan trọng trong gia đình, người phụ nữ còn tích cực tham gia các hoạt động xã hội. Phụ nữ có mặt trong hầu hết các công việc và nắm giữ nhiều vị trí quan trọng. Ngày càng nhiều người trở thành chính trị gia, các nhà khoa học nổi tiếng, những nhà quản lí năng động. Trong nhiều lĩnh vực, sự có mặt của người phụ nữ là không thể thiếu như ngành dệt, công nghiệp dịch vụ, may mặc...Đôi khi chính những người phụ nữ đã khiến cho nam giới phải “ghen tị” về những thành công mà họ đạt được.

          Thật khó có thể kể hết những gì mà phụ nữ đóng góp cho gia đình và xã hội. Họ có thể chắc chắn rằng thế giới sẽ không thể tồn tại dù chỉ một ngày nếu thiếu phụ nữ. Chúng ta luôn cảm thấy tự tin hơn khi biết bên cạnh chúng ta luôn có những người mẹ tận tâm, những người vợ thuỷ chung và các nữ đồng nghiệp thông minh.

Cấn Thủy - Ban Dân tộc - Tôn giáo

Qua bài luận văn vừa rồi, chúng ta thấy được tầm quan trọng của người phụ nữ trong xã hội hiện nay, họ không thua gì đàn ông mà còn hơn đàn ông về lãnh vực đảm đang, nuôi dạy con trong gia đình. 

Nhưng đó là về khía cạnh xã hội, nhưng còn về tầm ảnh hưởng của người phụ nữ đối với Giáo Hội thì sao? Lượt lại dòng lịch sử, ta thấy người phụ nữ ngày xưa không được tham  gia vào bất cứ công việc phụng vụ nào, công việc của họ chỉ là những việc đạo đức bình dân. Nhưng cho đến ngày nay, người phụ nữ đã được tham gia vào các công việc phụng vụ như: cho rước Mình Thánh Chúa (các sơ), tham gia vào bộ máy giúp cha sở quản lý giáo xứ... và hiệu quả công việc của họ rất cao nhờ tính đảm đang, cẩn thận và chu đáo. 

Nói như vậy không có nghĩa chúng ta hạ thấp vai trò của người đàn ông, nhưng muốn mọi người hiểu được rằng người phụ nữ làm cuộc sống của chúng ta được hoản hảo. Trở lại với Phúc Âm ngày hôm nay, hình ảnh những người phụ nữ trong Tân Ước lần lượt hiện ra: bà Maria Madalena, bà Gioanna, bà Susanna và nhiều bà khác. Các bà là những người được Chúa Giêsu cứu chữa và đã tin nơi Người để rồi các bà đi theo Chúa, âm thầm giúp đỡ Ngài và các môn đệ cách này hoặc cách khác. 

Trong thế giới ngày nay, tuy phẩm giá của người phụ nữ đã được nâng cao, nhưng trong cuộc sống, người phụ nữ vẫn chưa được nhìn nhận một cách đúng đắn, họ vẫn bị khinh thường và bị chà đạp. Lạy Chúa, Ngài tạo ra người phụ nữ là một thụ thể xinh đẹp và duyên dáng để làm cuộc sống của người đàn ông được hạnh phúc và hoàn thiện. Xin Ngài che chở và nâng đỡ tất cả những người phụ nữ trên thế giới như Ngài đã luôn gìn giữ Đức Mẹ. Amen.




0 nhận xét

Lòng Đố Kị

Ánh Lửa Lòng Người Vụt Tắt

Sáu con người, do sự tình cờ của số phận, mắc kẹt vào cùng một cái hang rất tối và lạnh. Mỗi người còn một que củi nhỏ trong khi đống lửa chính đang lụi dần.

Người phụ nữ đầu tiên định quẳng que củi vào lửa, nhưng đột nhiên rụt tay lại. Bà vừa nhìn thấy một khuôn mặt da đen trong nhóm người da trắng.
Người thứ 2 lướt qua các bộ mặt quanh đống lửa, thấy một người trong số đó không đi chung nhà thờ với ông ta. Vậy là thanh củi cũng bị thu về.

Người thứ 3 trầm ngâm trong một bộ quần áo nhàu nát. Ông ta kéo áo lên tận cổ, nhìn người đối diện, nghĩ thầm: "Tại sao mình lại phải hi sinh thanh củi để sưởi ấm cho con heo béo giàu có kia?"

Người đàn ông giàu lui lại một chút, nhẩm tính: "Thanh củi trong tay, phải khó nhọc lắm mới kiếm được, tại sao ta phải chia sẻ nó với tên khố rách áo ôm lười biếng đó?"

Ánh lửa bùng lên một lần cuối, soi rõ khuôn mặt người da đen đang đanh lại, lộ ra những nét hằn thù: "Không, ta không cho phép mình dùng thanh củi này sưởi ấm những gã da trắng!"

Chỉ còn lại người cuối cùng trong nhóm. Nhìn những người khác trầm ngâm trong im lặng, anh ta tự nhủ: "Mình sẽ cho thanh củi, nếu có ai đó ném phần của họ vào đống lửa trước".

Cứ thế, đêm xuống dần. Sáu con người nhìn nhau căng thẳng, tay nắm chặt những khúc củi. Đống lửa chỉ còn than đỏ rồi lụi tắt. Sáng hôm sau khi những người cứu hộ tới nơi, cả 6 đều đã chết cóng. Họ không chết vì cái lạnh bên ngoài mà chết vì sự buốt giá trong sâu thẳm tâm hồn.


"Khi Gioan Tẩy Giả đến, không ăn bánh, không uống rượu, thì các ngươi bảo: 'Người bị quỷ ám'. Khi Con Người đến có ăn có uống, thì các ngươi lại nói: 'Kìa con người mê ăn tham uống, bạn bè với quân thu thuế và phường tội lỗi'." (Lc 7,33-34)

"Họ không chết vì cái lạnh bên ngoài mà chết vì sự buốt giá trong sâu thẳm tâm hồn". Quý đọc giả thân mến, câu truyện mà tôi gửi đến cho mọi người hôm nay là một bài học về lòng đố kị và sự ích kỷ mà tôi xin được thay đổi tên của câu truyện là "Ánh Lửa Lòng Người Vụt Tắt".

Khi được hỏi về việc hình thành Tôn Giáo theo triết học của Mác_Lênin, tôi đã suy nghĩ rất lâu để tìm câu trả lời đúng với lương tâm của tôi. Nhưng tôi không thể thấy được cách định nghĩa nào hoàn toàn chính xác theo đức tin Kitô giáo mà tôi hằng tin. Và tôi đã trả lời theo cách mà tôi tin:" Tôn Giáo được hình thành không phải do sự yếu đuối của con người nhưng là do bản chất thánh thiện trong mỗi con người. Và chính nhờ sự thánh thiện đấy, con người quy hướng về Đấng mà họ tin đã cho họ cuộc sống." Đó là quan điểm của tôi. 

Trở lại với câu truyện, chúng ta thấy 6 con người ấy đã chết trong sự lạnh lẽo và cô độc chính vì sự ích kỉ của họ. 6 con người, 6 loại người, 6 hoàn cảnh sống khác nhau nhưng lại chung một cách nhìn ganh ghét, đố kị và xét nét nhau. Chính cách nhìn đó đã khiến ngọn lửa tình người trong 6 con người đó vụt tắt đi. 

Liên hệ với Phúc Âm ngày hôm nay, Chúa Giêsu than phiền thế hệ mà Ngài đang sống:"Ta sẽ phải nói những người của thế hệ này giống ai đây? Họ giống ai?" Ngài than phiền trước sự hững hờ, cái nhìn ích kỷ và lòng họ chai đá vì sự ghen ghét. Họ không chấp nhận tiếng hô dọn đường của ông Gioan Tẩy Giả chỉ vì ông khó nghèo, chính trực và khi Con Người đến, họ bác bỏ mọi lời Ngài dạy, phản  đối những việc Ngài làm chỉ vì Ngài thánh thiện và nhân lành. 

Trong cuộc sống ngày nay cũng vậy, chúng ta thường hay xét đoán, nói hành, nói xấu, khó chịu anh em mình chỉ vì họ giỏi hơn, được yêu mến hơn ta. Tất cả những điều ấy đều xuất phát từ chính lòng ghen tuông và ích kỷ trong chúng ta và chính lòng người đầy khiếm khuyết ấy đã khiến tội lỗi len lỏi và che đi bản chất thánh thiện nơi mỗi con người, là tiếng nói của lương tâm.

Lạy Chúa, Ngài gửi cho con những người anh em rất thánh thiện nhưng nhiều khi con lại xét nét và đố kị anh em mình chỉ vì lòng con ích kỷ. Xin Chúa mở rộng lòng con để con biết khiêm tốn nhìn nhận thấy Chúa nơi anh em mình. Amen.

Behind The Web

Được tạo bởi Blogger.

Something